chuyện Lá

Tự mình là những tia sáng lấp lánh hay le lói

Ngày tháng dài thật nhưng thời gian dành cho mỗi người thì có giới hạn. Và trên mỗi hành trình ấy có những dấu mốc không thể nào quên, bởi vì quá hạnh phúc, bởi vì quá đớn đau, bởi vì quá ám ảnh, hay vì quá tủi hổ… Tóm lại nó không thể lu mờ trong ký ức và sẵn sàng sáng tỏ, rõ ràng bất kỳ khi nào.
Nhưng rằng mình có lựa chọn, ngay khi mình nhận ra điều đó. Thì hãy sáng suốt và đừng mang theo khổ đau hay ám ảnh cả cuộc đời.
Là những tia sáng lấp lánh hay le lói nhưng cũng không dừng chiếu sáng và bước lên phía trước.