chuyện Lá

Cuộc sống sẽ phản chiếu nỗ lực hàng ngày của bạn

“Cuộc sống sẽ phản chiếu nỗ lực hàng ngày của bạn”

Lần đầu mới nghe qua câu này mình nghĩ là đúng với bản thân của mình. Bởi vì những ngày tháng trước đây của mình thiếu đi sự nỗ lực và cố gắng, mình làm bạn với trì hoãn và bỏ cuộc, mình làm bạn với do dự và yếu đuối. Mình đã thoát khỏi trường và đi làm 5 năm, con số không nhiều mà cũng chẳng ít. Môi trường công việc văn phòng và đủ để duy trì cuộc sống ở Hà thành.

Hiện tại mình không còn liên quan gì tới mảnh đất nhộn nhịp đó, ngoài vài người bạn ới cái là có thể gặp hay là sẽ nhớ những mùa đã đi qua.

Mình dừng chân tại một vùng đất mới, có thể là nơi mình đã đinh ninh trong đầu, trong sâu trong người từ lâu rằng sẽ không phải quê nhà, cũng sẽ không phải thủ đô, mà là một nơi khác – nơi mình sẽ gắn bó cuộc sống và công việc mình yêu thích tại đó.

Vậy nên công việc và cuộc sống hiện tại của mình đang là một hành trình mới và bắt đầu chỉ với những kinh nghiệm sống mà mình đã tích lũy được, rất ít ỏi nhưng mình nghĩ là giá trị và sẽ đủ dùng. Không giống như mọi người bắt đầu một công việc mới ở độ tuổi này – là vì thể hiện đam mê, hay chỉ là nghề tay trái làm thêm… và hoàn toàn chỉ là một cơ hội mới mẻ nào đó mà họ có thể nhảy vào, với những tiền đề hay nguồn lực về con người, mối quan hệ, tài chính… đã ổn . À mình cũng nhảy vào, nhưng mà là mang cả thân mình nhảy vào. Giống như một canh bạc đỏ đen lúc canh ba, tiền rỗng túi nhưng mà đau đáu phải lấy lại bằng được, cảm giác như con bạc chuyên nghiệp vậy, mình biết chuyến này phải tất tay chứ không có suy nghĩ được-mất hay hệ quả của nó. Nói thì ghê vậy nhưng chỉ là hoàn cảnh thì tương tự vậy, chứ suy nghĩ của mình về việc mất hay còn cũng không nhiều, biết là mình phải làm và tốc độ. Với mình lựa chọn và quyết định này không mất nhiều thời gian hay suy nghĩ, đã có đủ niềm tin và động lực để mình nỗ lực từng ngày – ở một mốc mới, 28 tuổi. Và mình cũng mong chờ cuộc sống sắp tới sẽ phản chiếu điều đó, có thể là sẽ chậm, nhưng sẽ đợi.

Câu nói trên nhìn chung sẽ đúng, tức là về thiên hướng khi mình nỗ lực hằng ngày thì ắt mình sẽ nhận lại kết quả; còn ngược lại nếu không cố gắng mà thả trôi và mặc kệ vào dòng đời thì bạn vẫn mãi bị thả trôi như vậy, có khi thả trôi ra tận biển rộng mênh mông không biết đâu là bờ bến. Giống như một kẻ độc hành, ngày này qua tháng nọ lang thang trên đường, không biết nhà của mình ở đâu, không biết đích đến trên con đường này là gì, tất cả chỉ là một màn sương mờ ảo, cứ phải dò dẫm đặt từng bước chân, hi vọng không phải vực sâu. Có người bảo là dũng cảm, nhưng có phải là dũng cảm không? khi bước đi trong vô định và không chút nỗ lực không. Nếu thực sự bước đi được nhẹ nhàng, tâm hồn thật không vướng bận, suy nghĩ thật rõ ràng và tỉnh thức, mình tin là bạn sẽ đạt được nhiều thứ mà những người trong cuộc sống bon chen này sẽ chưa thể nào có được, đó là những giá trị và niềm tin mà sẽ có bạn hiểu. Còn nếu chỉ là lạc bước khi chưa biết bước vô đâu thì đó là những chuỗi ngày mệt mỏi và thật mong manh. Nhưng đó là điều không thể tránh khỏi, vì phải bước qua màn sương thì mới thấy ánh bình minh – đó là quan điểm chủ quan của mình, đó là thời điểm mà mỗi người chúng ta cần trải qua để đến được những giai đoạn tiếp theo.

Nhưng không phải khi nào mà mình nỗ lực mình cũng sẽ có thể thu về thành quả như mong đợi. Đó là khi mình cũng cần tỉnh táo để nhìn lại xem tại sao lại như vậy. Sẽ có 2 vế ở đây cần đặt câu hỏi là “nỗ lực của mình” và “thành quả như mong đợi”. Nỗ lực của bạn như thế nào, đã đủ sự nỗ lực chưa, bạn đã làm gì, điều đó là cần thiết và đủ sức để thay đổi chưa, quan trọng hơn là đã đúng loại nỗ lực và nỗ lực đó đúng chỗ chưa? Giả dụ bạn nỗ lực để trồng được cây hoa hồng ra thật nhiều hoa, nhưng việc bạn làm là ngày này tưới cho cây, rồi cả tuần sau mới tưới lại; hay là giữa trưa nắng bạn mang nước ra tưới, thì ắt hẳn bạn biết kết quả rồi đó. Nên việc nỗ lực đúng chỗ, đúng thời điểm là rất quan trọng trước khi bạn dồn hết sức và tâm huyết của mình vào đó. Điều thứ hai mình muốn nhắc đến là “thành quả như mong đợi”, ai cũng muốn cố gắng của mình sẽ đem lại kết quả nhưng đôi khi giống như việc trồng hoa hồng, bạn đã tưới nước và chăm sóc đúng cách đi nữa, rồi bạn sẽ nhận được về những bông hoa to và đậm màu sắc như bạn muốn đúng không? Không, điều đó là không chắc chắn, cái mà mình muốn không phải lúc nào cũng sẽ diễn ra như thế, cây hoa hồng không phải khi nào cũng ra hoa to đẹp và màu sắc rực rỡ. Có khi chỉ là những nụ hoa mà không thành hoa, có thể là những bông hoa nho nhỏ màu trắng tinh khôi. Vấn đề mình muốn nói ở đây là kỳ vọng của mình vào kết quả sẽ đạt được, kỳ vọng nhiều thì có thể sẽ khiến mình thất vọng nhiều hơn, nhìn ở góc độ của toán học thì đó là sự tỉ lệ thuận. Nên nếu có thể thì mình giảm bớt sự kỳ vọng, hoặc biến nó về hằng số 0 thì sẽ khiến bạn sẽ thanh thản nếu mà kết quả không có gì. Còn một điều quan trọng chi phối cả hai vế trên mà mình không thể nào kiểm soát được, đó chính là thời điểm – thời điểm bạn nỗ lực, thời điểm mà kết quả xuất hiện. Khi mình đã nỗ lực đúng chỗ, đúng thời điểm nhưng kết quả chưa xuất hiện là bởi vì thời điểm xuất hiện kết quả chưa tới.

Thật giáo điều nếu chỉ ngồi nói những điều lý lẽ như vậy nên mình mong chúng mình có thể quan sát và suy nghĩ kỹ trước khi hành động, trước khi đặt nỗ lực của mình vào một việc gì đó. Kèm theo những kỳ vọng hợp lý và có cơ sở để bớt khổ đau khi những điều không như mong muốn xuất hiện. Và cuộc sống sẽ phản chiếu những nỗ lực từng ngày của bạn – mình tin vào điều đó.