Giống như một cái cây
Giống như một cái cây, đó là mệnh đề mà mình thích thú và thường tự so sánh, phóng chiếu bản thân mình với điều đó (like a tree).
Đến mức bỗng một ngày mình muốn xăm chữ đó lên cánh tay, viết ra đây thì có lẽ mình sẽ không thực hiện được đâu, tự cảm thấy những thứ có thể nói ra được thì dễ chỉ dừng lại ở đó – có thể chỉ là với mình, kẻ thiếu sự hành động và nỗ lực. Trước đó mình chẳng có hứng thú gì với việc xăm cả, có lẽ là hơi sợ một chút và lo lắng về việc nó sẽ đeo bám cơ thể mình thật là dài.
Nghĩ lại thì có những sự trùng khớp giữa bản thân này với cái cây.
Có thật nhiều loại cây, và mình cũng thế là một loại người nào đó, một loại cây nào đó trong khu vườn, khu rừng nào đó trong vũ trụ này. Mình có thể là một cây táo, một cây hoa hồng trắng, hay một cây cỏ!
Và cây cũng mọc ở mọi nơi; trong vườn nhà bạn; trên bàn làm việc, ngoài vỉa hè, trong rừng, trên hoang mạc, dưới đáy biển sâu. Mình cũng tồn tại ở nhiều nơi, có thể sống ở quê, ở thành phố, ở những nơi ít người biết tới hơn.
Những chiếc cây bên đường phố bạn thấy, thường bị chặt những cành, tạo một dáng gọn gàng và không gây nguy hiểm cho con người khi mùa mưa bão tới. Nhưng cái gốc bên vỉa hè, được đặt ở đó chứ chúng đâu có tự nhiên nảy nở và lớn lên đúng vị trí đó. Rồi chúng cũng mọc những chồi mới, cũng xanh, cũng ra hoa, có thể kết trái. Nhưng một cảm giác không tự nhiên, không chắc chắn – từ gốc, cho đến những cành lá mọc ra từ những vết cắt.
Còn những cây trong khu rừng, chúng được tự nhiên lớn lên theo cách nào đó, không bị đào lên, bị chôn xuống, không bị cắt tỉa theo ý muốn nào đó. Chúng tự do – mặc sức ra cành ra lá, đến mức ngộp thở, đến mức không thể nhìn thấy gì. Tự nhiên đến mức đáng sợ vì không ai có thể kiểm soát nổi, ngoài những đốm lửa bất chợt đâu đó sẽ ngăn chúng lại.
Biết gì quan trọng hơn không? Một sự so sánh thì cần những yếu tố tương xứng, đó là chiếc cây bạn thấy là phần thân, phần lá. Một phần quan trọng khác mà bạn có thể chưa thấy, là gốc, là bộ rễ của chúng – mỗi cây một vẻ. Giống như bản thân này vậy, bộ mặt bạn thể hiện để mọi người thấy ra hoa ra quả, không hẳn là bộ rễ cắm sâu, hay đan chùm, hay bám đầy những nấm những bệnh.
Vậy thì điều gì là quan trọng với một cái cây? Điều gì là quan trọng với một con người? Mình vẫn tự hỏi, vẫn loanh quanh để có những gợi mở hay ý nghĩa cho những điều này.
Chiếc cây làm gì làm gì trước giông bão? Chắc mình sẽ thấy chúng chẳng làm gì cả, chúng đâu có di chuyển được, chúng chỉ có thể đứng đó, giơ thân mình ra đón nhận điều đó, để chúng đi qua và tiếp tục. Liệu chúng có suy nghĩ phải làm gì đó để ngăn chặn hay giảm thiểu thiệt hại do cơn bão đi qua? Liệu chúng có cố gắng và nỗ lực để vượt qua cơn bão này?
Nhưng chiếc cây mạnh khỏe và thật nhiều hoa quả ta thấy. Có phải vì một môi trường tự nhiên phát triển, hay đã qua giông bão hay dịch bệnh, khó khăn nào đó!
Chỉ là một chiếc cây bình thường trong vô vàn loại ngoài kia, tôi có thể làm gì ngoài lắng nghe những rung nhịp từ đất, nước, không khí, ánh sáng và những điều trong vũ trụ này.