Ngôi đền trong mỗi người
Nhắc đến ngôi đền thì đa phần chúng ta sẽ nghĩ đến nơi linh thiêng mà mọi người thường lui tới để thắp hương, bái lễ, cầu mong những điều tốt đẹp cho mình và mọi người xung quanh. Thường thì khi nào bạn sẽ nghĩ đến việc đi đền, đi chùa? Thường khi nào mình đang gặp vấn đề vướng mắc chưa thể giải quyết, bạn mong tìm được một lời khuyên, hay một dấu hiệu. Khi bạn đứng trước những lựa chọn và chưa thể nào quyết định.
Với mình ngôi đền cũng có phần ý nghĩa đó, là nơi linh thiêng, nơi mình nương về để tĩnh lại, mỗi khi yếu đuối và cần một điểm tựa, nơi soi rọi lại bản thân mình. Bởi vì theo cảm nhận bản thân, mỗi khi mình ra ngoài hay tiếp xúc với mọi người, năng lượng của mình sẽ bị tiêu hao và phân tán ra ngoài. Vậy nên mỗi khi có một mình, đó là cơ hội để mình tĩnh lại, tập trung và phục hồi lại năng lượng – và ngôi đền mà mình muốn nhắc tới, chính là trung tâm của sự hội tụ và tĩnh lại kia, hiểu ngắn gọn và đơn giản thì đó là nội tâm của mỗi người chúng mình. Đó là một sự cảm nhận và tự nhận thức ở mỗi người, có thể là bạn chưa hiểu bởi vì bạn chưa tới thời điểm cảm nhận được điều đó, có thể là bạn đã biết tới và hiểu nhưng chưa thể nào kiểm soát được nó theo ý muốn của mình. Nhưng không sao cả, quan điểm của mình là thuận tự nhiên, để việc xảy ra theo như nó phải là, nỗ lực để thay đổi điều đó là không cần thiết và có thể khiến mình phải khổ đau thêm.
Cùng nói thêm về ngôi đền nào, đó là nơi mình sẽ lui tới mỗi khi có thể, mỗi khi mình có một mình hoặc ngay cả khi giữa đám đông mình cũng có thể tập trung vào bên trong để đến viếng thăm ngôi đền đó. Mình sẽ chỉ đứng ngoài, ngắm nhìn, theo dõi nguồn năng lượng trong ngôi đền, nguồn năng lượng đang chảy vào ngôi đền, không mong cầu hay kỳ vọng gì. Để dõi theo suy nghĩ, cảm nhận và cảm xúc của mình ngay thời điểm đó và những lúc mình muốn soi xét lại. Đứng thất thần, có thể là những điều bạn nhìn thấy mình, đó là khi mình đang viếng thăm ngôi đền, ngắm nhìn những hàng cây xung quanh, ngắm nhìn qua những ô cửa sổ, lắng nghe tiếng chim hót quanh ngồi đền, dõi theo từng dòng năng lượng đang trở về, làm bạn và lắng nghe thông điệp từ ngôi đền; đó là khi mình thấy sáng rõ những vấn đề mình gặp phải, những chuyện xảy đến với mình, lý do tại sao mình lại suy nghĩ và cư xử như thế, niềm tin của mình bay biến đi đâu mất, mình lại trốn tránh điều này rồi, mình tin là mình làm được…
Đứng trước ngôi đền, mình mong bạn có thể lắng nghe thật sâu và kỹ ngôi đền trong mình, nhìn sâu và rõ những suy nghĩ, cảm nhận đang chảy trong người – có thể hơi quá, nhưng điều đơn giản hơn có thể làm là dành thời gian cho chính mình, dành khoảng không gian và thời gian riêng cho chính bạn – để lắng nghe sâu trong bạn muốn mách bảo bạn điều gì.