chuyện Lá

Dưới tán lá, có một con sâu!

Mình lập blog này được một thời gian, đôi khi viết vài dòng suy nghĩ không đầu không cuối, không chỉnh sửa đã vội vàng đăng lên.

Đến một ngày, mình gặp một người nói với mình rằng ấn tượng vì mình là viết blog, thì ắt hẳn tâm hồn mình sẽ chứa đựng nhiều điều muốn chia sẻ, và còn ấn tượng với tiêu đề Dưới tán lá nữa chứ. Ôi là trời mình vui lắm, ngày chọn tên blog này mình cũng không nghĩ nhiều người đọc sẽ cảm thấy gì, mà quan trọng là những gì mình muốn thể hiện điều gì, sẽ mang đến năng lượng gì cho mọi người.

Vậy là giờ đây mình quyết định sẽ chỉn chu hơn, chuyện nghiệp hơn, để thực sự tự nó làm sống động bản thân nó, như đúng ý nghĩa và mục tiêu ban đầu mà mình đã xác định và gửi trao tâm tình trong đó. 

Dưới tán lá thì có gì được nhỉ? Người đó đã trả lời là dưới tán lá thì có con sâu ^^ khi đó mình cười lên, nghĩ thật là hài hước mà cũng có thể lắm chứ. Cũng không nghĩ nhiều về chuyện này nữa, cho đến hôm nay nhìn vào draft có đôi dòng mình đang viết dở cho chủ đề này, nhớ tới người ấy mà không chắc là liên lạc giờ này thì có ý nghĩa gì với cả hai hay không? Nên tính là sẽ viết tiếp về con sâu ở dưới tán lá đó, hôm nay bạn như thế nào?

Con sâu đó với dưới tán lá thực tế là vấn đề to lớn của cá nhân mình, mình đã trốn chạy con sâu đó rất lâu rồi, mình đã trốn chạy nhiều lần rồi, hết việc này đến việc khác, chỉ cần thấy con sâu xuất hiện dưới hình hài ghê sợ một chút, mình sẽ tìm cách lảng tránh nó, chắc mình cũng có thử đối diện một vài lần nhưng không đem lại hiệu quả nên dần trong vô thức hình thành những phản xạ né tránh điều đó. Vậy là cuộc sống của mình suốt thời gian né tránh con sâu đó, mình nghĩ là tạm bợ, là những ngày tháng ở bên ngoài trận chiến với con sâu ở trong hang. Thi thoảng ngó vào qua ô cửa sổ, quan sát nó, phán xét nó. Thật hèn nhát khi chỉ dám đứng bên ngoài và không có hành động, không dám mở cửa và bước vào chiến đấu với nó để giành lấy kho báu đúng không?

Và gần đây mình đã có can đảm và động lực để mở cánh cửa đó, bước vào trong với sự chuẩn bị ít ỏi về kiến thức và nguồn lực của mình. Mình tự tin vào bản thân, tự tin đón nhận thử thách đó, cho tới khi những trận chiến đầu diễn ra, mình chật vật, rườm máu vì con quái vật gớm ghiếc ấy, mình khuya xuống, thu mình lại; mình muốn chiến đấu để xuyên qua được con quái vật này, mình phải hành động tỉnh táo và có kế hoạch chi tiết hơn, mình phải có kỷ luật và sự kiên trì để duy trì và vận hành kế hoạch đó. Mình biết sẽ tốn nhiều thời gian, mình biết mình sẽ tiếp tục gục ngã thêm những lần nữa trước con quái vật đó. Nhưng chỉ cần nó chưa giết chết mình, thì mình vẫn còn cơ hội để chiến đấu phải không? Chỉ là mình sẽ có thể kiên định được như vậy đến lúc nào? 

Bởi quá trình mình được tạo nên không phải là để trở thành chiến binh, và mình cũng không nghĩ một ngày mình sẽ trở thành chiến binh để đứng lên chiến đấu với những con quái vật, chiến đấu mà không màng sự hi sinh của bản thân. Cho đến một ngày, một quyết định mình không kỳ vọng gì cả, và mình giao phó số phận mình cho cho hai chữ tự nhiên mà mình vẫn thường suy nghĩ về, đối chất, và tin rằng thuận tự nhiên là điều mình có thể làm được và mình nên như vậy. Và mình biết mình đang ở trong vai chiến binh mà tự nhiên chỉ định. Không phải là nhà thơ, không phải nhà văn, không phải một người ở ẩn trên đỉnh núi cao, không phải người lênh đênh trên sóng nước ngoài đại dương… Hóa ra chúng ta đều mang trong mình dòng máu của một chiến binh đó. Chỉ là khi nào suy nghĩ và hình hài mới nhận biết và thể hiện điều đó.

Suốt thời gian qua mình đã chạy trốn rồi nên lúc này là lúc mình ló mặt ra và chiến đấu, nếu không muốn mình trở thành một giọt nước nhỏ trong bể nước ngoài kia. Thực tế thì mình vẫn là giọt nước đó, nhưng giờ mình mong muốn nó trở thành giọt nước hữu ích và có giá trị rõ ràng hơn.

Mình sẽ cần nhiều thời gian lắm đúng không? Vì thời gian đầu mình cũng chậm để thích nghi lắm, mình vẫn giữ những thói cũ, những khó khăn nhỏ có thể khiến mình chựng lại 1 chút. 

Nhận ra điều mình cần làm lúc này là tỉnh táo để nhận ra vấn đề, để lấy lại động lực và giải quyết lần lượt từng thứ một. Bởi vì mình đang ở trong thử thách này, mình đã lựa chọn và đặt niềm tin vào nó, mình tin rằng trải qua điều này mới có thể khiến mình trưởng thành và hiểu rõ về bản thân mình hơn.

Vậy con sâu của bạn là gì?

Bạn có thể chia sẻ và chúng mình sẽ cùng hiểu kỹ hơn về nó, để xem có thể nào hạ gục con sâu đó không? Bởi vì mình cũng trên hành trình đi chiến đấu với con sâu của chính mình.

Nghe trên Spotify: https://spoti.fi/45nSvrr